Năm mình thi đại học, anh họ hứa tặng mình 100$ phần thưởng nếu đậu được trường yêu thích :)) May mắn mình cũng đậu. Và phải mất một năm hơn mình mới biết nên dùng tờ trăm đô trên cho việc gì. Như mọi người thấy, nó quy đổi cho một thứ mình ôm hơn 3 năm qua – cây đàn guitar.


Mục tiêu ban đầu đặt ra là đệm nhạc được cho một số bài hát mình thích mà không có beat.

Mất nửa năm trời để vượt qua những rào cản của người mới tập như bấm đau tay, hợp âm chặn, rồi vừa đánh vừa hát cảm giác như não nó phân đôi sao mà làm được,…

Trong một đợt về nghỉ Tết ta, mình có vác cây đàn về quê theo. Một buổi tối trong tiệc tất niên tại nhà, ba mới kêu mình đem đàn ra đánh cho mấy chú, mấy bác nghe thử. Tâm thế đã thủ sẳn vài bài tủ là bài Giấc Mơ Chapi và Đôi chân trần nên quất luôn. Khổ cái tập nhiều nhưng không học thuộc lời, cứ vừa đàn vừa nhìn lời bài hát nên không thoải mái lắm. À, dân Buôn Mê hầu như ai cũng biết 2 bài trên, và đặc biệt cũng nhiều người thuộc lời lắm :))

Và sau đó, chuyên mục giao lưu khán giả bắt đầu. Bác hát bài A, chú hát bài B con đệm nha. Đứng hình luôn, kể cả mở hợp âm trên mạng sẵn cũng không tài nào theo được… Lặng câm nín mà không làm gì hơn được. Từ đó, chí nam nhi nổi lên, quyết tâm chinh phục khán giả kì sau.

Một năm tu luyện đã gặt hát thêm nhiều thành quả. Vẫn cây đàn năm xưa, dịp Tết về giao lưu tiếp. Phần trình tự diễn của ca sĩ tuyệt hơn năm ngoái. Phần hồi hộp – giao lưu khán giả bắt đầu. Cậu hát mấy bài này con đệm nha. Bố sư nó, chưa tập bolero bao giờ, biết đúng bài Duyên Phận do dạo này trend nhiều người cover, nên có tập qua. Thôi thì cũng ráng mò, bắt hợp âm thử. Bắt rất chuẩn, hợp âm đầu và cuối, còn lại trật lất. Không sao, vẫn còn trợ giúp từ internet. Nhưng cũng không khả quan vì có một số bài “khán giả “yêu cầu từ lúc khai sinh tới giờ, mình chưa nghe qua luôn ._. nên…

Thất bại là mẹ thành công, không từ bỏ. Mình mở rộng vốn âm nhạc, tiếp thu tinh hoa văn hóa của nhiều thế hệ, đặc biệt là nghe và tập guitar nhạc xưa, nhạc bolero, sến nhiều hơn… Quyết tâm mùa sau về nhà là chủ cuộc vui đàn ca sáo nhị lại.

Tết 2020, đã 3 năm tu luyện, có cả thỉnh giáo đi học hỏi nhiều thầy, mình trở về quê với phong thái điềm tĩnh hơn, và lần này bớt tự tin hơn đợt trước. Cuộc vui đó cũng đến, sau khi có chút lót dạ và một ít đồ có cồn, máu văn nghệ đám đông lại trào dâng. Lần này, phục vụ theo yêu cầu khán giả từ đầu luôn. Bài đầu bài sau ngon ơ. Một số bài thì mình chịu. Nhạc Evil Phương, Trường Vũ, Don Hồ… nghe biết tên thôi chứ nhạc của họ mình chưa chú tâm lần nào. Chơi thêm vài bài mình biết rồi chuyển sang kara cho dễ, vì nhiều người cũng không thuộc lời, và nhiều bài thuộc lời mình đánh chưa được. :))))))

Và rồi mùa dịch Covid cách ly, mình có cơ hội ở nhà cả tháng. Và tối nay là một buổi có ba và các cậu ngồi nhậu tán dóc. Thế hệ 6x 7x 8x và mình là 9x. Được một cậu gợi ý xách đàn ra hát cho vui, ok luôn vì lúc đó cũng chưa biết làm gì. Mỗi thế hệ là một cách nghe nhạc, một gu riêng. Đợt này mình đã cố tình học thuộc nhiều bài cũ hơn, một số bài tủ của riêng từng người, từ nhạc bolero, nhạc đỏ, nhạc Quang Lê, Đan Nguyên và nhiều bài sôi động để khuấy động… Thế là mình gợi ý ngay từ đầu chơi những bài đó. Và tất nhiên rất vui. Một số bài quen nhưng chưa tập, mình đã ngó hợp âm và chơi theo khá ổn (chắc do mưa dầm thấm lâu), một số bài lạ thì có bài chơi được, có bài thì vẫn chịu. :))) Song 70 80% là mình làm chủ được những bài hát cùng cây đàn để quẩy cùng mọi người.

Càng học càng thấy âm nhạc là vô tận, không thể nào học hết được. Chỉ có trải nghiệm là tăng lên.
Mà cái cảm giác mà đệm được một bài mà người ta thích, là bài tủ của người ra thiệt nó sướng kinh khủng. Đầu hơi lâng lâng cảm xúc nhắm mắt hát hòa theo những giai điệu mình yêu dưới nền nhạc “đúng” thiệt sự nó vui và êm đềm không tả nổi…

Đó, động lực khiến mình tập đàn đến giờ chính là vậy. Niềm vui chỉ kéo dài khoảng 60 – 90p thôi, nhưng giờ có khi nửa năm, cả năm mình mới có một dịp như vậy

Mục tiêu ban đầu đặt ra khi tập đàn, mình đã đạt được từ lâu, nhưng mình vẫn tập guitar đều dặn mỗi ngày một ít. Hy vọng trong tương lai mình sẽ có nhiều khoảng khắc giống tối nay bên gia đình hơn nữa. Vậy thôi là hạnh phúc rồi.

À, sắp tới mình sẽ tập thêm nhiều bài nhạc xuân xưa, và một số bài của Evil Phương vì nãy Ba kêu ba thuộc lời mấy bài của ổng.