Câu chuyện 1: Vỗ chi, đằng nào cũng…

Một đêm kịch nói đã thu hút rất nhiều khán giả tham dự trong hội trường. Khi buổi diễn kết thúc, MC chào kết và xin một tràng pháo tay từ khán giả. Lác đác vài nơi có tiếng “bộp bộp”. Thấy không khí vậy nên tui hỏi người bạn đi xem chung rằng anh thấy buổi diễn tệ hay sao anh không phản ứng gì. Anh ta bảo:

– Đâu có, buổi diễn khá ấn tượng, diễn viên diễn rất “cuốn” đó chớ!

Thế sao anh không vỗ tay khi MC nói nhỉ?

– Vỗ chi, đằng nào cũng có người khác vỗ tay mà.

Tui có hỏi thêm một số thì đa số cũng đáp tương tự.

Điều này mang đến một hệ quả xấu. Đó là mang đến cảm xúc tiêu cực cho những người làm chương trình, những người nghệ sĩ đã thể hiện hết mình trên sân khấu. Xa hơn, họ sẽ tự ti và e dè mỗi lần diễn xuất, họ sẽ mất động lực tập luyện và có thể sẽ ít tham gia vào các chương trình nữa. Khán giả cũng chịu thiệt vì sẽ thiếu nơi để thưởng thức nghệ thuật.

Câu chuyện 2: Lời chia sẻ từ một người anh đi trước

Những ngày đầu mới tham gia CLB ở trường đại học, mình được một anh lớn chia sẻ một kỹ năng đặc biệt. Đó là vỗ tay. “Không nhất thiết em ở vị trí nào, hãy là người chủ động vỗ tay tán thưởng đồng đội, vỗ tay khi nghe xong kết một bài phát biểu, vỗ tay để khuấy động cuộc vui,… dù chỉ có mình em làm. Và nếu có thể, hãy vỗ tay cao hơn đầu của mình, vì nó sẽ tiếp năng lượng cho người xung quanh, cho chính em cũng như nhân vật chính đang phát biểu.”

Mình đã ghi nhớ và luôn làm đến giờ, và mình vui khi làm điều đó.

Câu chuyện 3: Những cái vỗ tay ngày tốt nghiệp

Hội trường 500 người, mỗi người chỉ có 5 – 10s toả sáng trên sân khấu. Mọi thứ diễn ra rất hoàn hảo và suôn sẻ. Những ánh mắt hi vọng từ các bậc phụ huynh, những ánh mắt đầy niềm vui và sự tự hào từ các tân kĩ sư trong tiếng beat hào hùng và những tràng vỗ tay mọi phía của hội trường.

Nhưng

Cũng rất rất nhiều khoảnh khắc, hội trường bỗng vắng tiếng vỗ tay, và tân kĩ sư vẫn tiến lên nhận bằng và chụp hình trong 5 – 10s thiêng liêng đó. Nếu bạn ở trên sân khấu lúc này, có lẽ bạn sẽ hụt hẫng nhẹ vì thiếu những âm thanh mộc mạc nhưng đầy sự tự hào dưới kia. 500 tràng vỗ tay sao? Biết sao được… chắc xui…

Hãy “tích đức” nhiều hơn bằng chủ động vỗ tay nhiều hơn để những giây phút toả sáng của bạn trong tương lai sẽ được “trọn vẹn” nhé.

“Vỗ tay nhiều hơn vì bạn, và vì mọi người”